Nghệ sĩ Hồng Đào đã chia sẻ về hành trình vượt qua khủng hoảng tinh thần trong chương trình The Khang Show. Ở tuổi ngoài 60, Hồng Đào vẫn duy trì một lịch trình bận rộn với các hoạt động quay phim, đi diễn và đại diện thương hiệu. Tuy nhiên, đằng sau vẻ ngoài điềm tĩnh ấy là một câu chuyện về sự kiên cường và vượt qua những mất mát và tổn thương.

Hồng Đào từng trải qua một giai đoạn trầm lặng kéo dài đến mức tưởng như không thể vượt qua. Trong thời điểm khó khăn, chị phải nhập viện vì lý do sức khỏe. Một câu hỏi từ bác sĩ đã để lại ấn tượng sâu sắc và khiến chị suy nghĩ rất lâu: “Sao bạn làm người khác cười mà chính mình lại không cười được?”. Câu hỏi này đã trở thành động lực để Hồng Đào chọn cách “giả bộ cười” như một cơ chế tự cứu. Tiếng cười không chỉ để mang lại niềm vui cho người khác mà còn trở thành cách Hồng Đào chữa lành chính mình.
Sau biến cố, Hồng Đào bắt đầu tìm đến thiền và ăn chay như một cách để cân bằng lại cuộc sống. Chị gặp thầy Minh Niệm, người đã chia sẻ một câu nói có ý nghĩa sâu sắc: “Con hổ bị thương thì phải lui về hang để tự chữa lành”. Câu nói này đã trở thành kim chỉ nam cho quá trình phục hồi của chị. Hiện tại, Hồng Đào sống một cuộc đời giản dị và chậm rãi hơn. Mỗi ngày, chị dành một tiếng cho bản thân – uống trà, nghe nhạc jazz, tập vài động tác thể dục trước khi bước vào guồng quay công việc.
Chị không chủ động chia sẻ nhiều về cuộc sống cá nhân với bạn bè, mà chỉ chọn lọc vài người thân thiết để tâm sự. Hồng Đào muốn giữ một tổ ấm để các con luôn có nơi để trở về. Hiện, các con của chị đã trưởng thành và không còn sống cùng nhưng chị vẫn duy trì sự gắn kết gia đình qua những tin nhắn, hình ảnh và những cuộc trò chuyện thân mật. Nếu có người bên cạnh, các con là người mừng nhất.
Hồng Đào đã chọn cho mình một lối sống lặng lẽ, ổn định và giàu chiều sâu. Chị vẫn đi show, đóng phim nhưng ngoài nghệ thuật, chị còn làm công việc văn phòng và đại diện thương hiệu cho nhóm khách hàng trung niên. Với chị, sống là để “giữ sức khỏe, làm chỗ dựa cho bố mẹ và các con”. Điều quan trọng nhất với chị không phải là sự nổi tiếng, mà là hai chữ “bình an”.